TRIP WITH KIT
Châu Đại Dương New Zealand

Du lịch New Zealand tự túc (P5): Trải nghiệm Wanaka – Roys Peak Track – Blue Pools Track

Wanaka là một trong những thị trấn xinh đẹp nhất tại đảo Nam với vị trí rất gần các cung track nổi tiếng. Kịt thuê một motel ngay khu trung tâm, chỉ cách hồ Wanaka vài bước chân đi bộ. Ngoài viêc đi dạo quanh thị trấn, mình đi thêm day trip 2 cung track là Roys Peak Track và Blue Pools Track.

->>> Loạt bài review road trip tại đảo Nam New Zealand

Phút bình yên bên hồ Wanaka

Wanaka – nơi cửa ngõ thiên đường

Sau những ngày rong chơi thong thả tại Arrowtown, Kịt bắt đầu di chuyển về mạn Wanaka và chuẩn bị cho những cung hiking sắp tới. Từ Arrowtown đến Wanaka chỉ hết đúng 1 tiếng đồng hồ với đoạn đường đi đẹp tới nức nở. Điểm nhấn của cung đường này là dãy Crown Rangecon đường đất liền cao nhất ở New Zealand với độ cao lên đến 1121m.

Chạy xe trên Crown Range là một trải nghiệm “trên cả bao phê” khi những khúc cua tay áo cứ liên tục nối tiếp, chưa kể độ dốc và độ gắt của nó khiến tài xế phải hết sức tập trung. Bù lại, phong cảnh trên đường đi thì hùng vĩ, bao la và mãn nhãn. Những rặng núi trùng trùng điệp điệp đan xen, mỗi lần vượt qua một khúc cua là hai đứa lại trầm trồ whaoo lên vì cảnh tượng ngoạn mục trước mắt. Có những đoạn đèo dốc ngược khiến Kịt có cảm giác như đang đi thẳng lên trời. Thật sự không hổ danh là một trong những cung đường road trip có phong cảnh ấn tượng nhất tại New Zealand.

Điểm lookout nhìn xuống đèo Crown Range hùng vĩ

Vượt qua dãy Crown Range hoành tráng, chiếc Toyota của Kịt lại bon bon đi tiếp đến thị trấn Cardrona xinh xẻo. Hai đứa dừng xe ở nhà thờ Cardrona để nghỉ ngơi. Khu vực này cũng có nhà vệ sinh công cộng với biển chỉ dẫn ngay đoạn đầu đường dành cho du khách. Mùa thu quyến rũ đã khiến khuôn viên của nhà thờ trở nên lãng mạn, nên thơ hơn bao giờ hết. Kết quả là hai đứa còn đứng chụp choẹt cả tiếng đồng hồ trước khi lên xe đi tiếp về Wanaka.

Nhà thờ Cardrona lãng mạn trên đường đi

Chạy xe thêm một chút thì tới được quả hàng rào độc nhất vô nhị này :)))

Đoạn đường từ Cardrona đến Wanaka chủ yếu là đường bằng phẳng, bao quanh là những cánh đồng mướt mát với từng đàn bò đen, cừu trắng nhởn nhơ gặm cỏ. New Zealand là đất nước có số lượng cừu nhiều nhất trên thế giới, thậm chí đông đảo gấp đến 5 lần dân số của hòn đảo này. Lúc nào đi trên đường, Kịt và zai nhà cũng tỏ ra thích thú với những đàn cừu tròn mẩy, lông trắng như bông đang no nê rong ruổi.

Những ngày đầu, hai đứa còn liên tục dừng xe để chụp ảnh chúng nó, xong ngồi ngắm nghía bình phẩm kiểu “Con này mặt ngu quá” “Con này nhìn hệt con lợn lông ở nhà mình (tức con mèo béo ị mà Kịt đang nuôi)!”. Mà bọn này khôn lắm thấy người lạ cái là lập tức quay đít bỏ đi, vậy nên canh được tấm ảnh chúng nó quay ra nhìn thẳng vào ống kính cũng khó như lên trời!

Từng đàn cừu tung tẩy chạy trên đồng cỏ

“Nể hai đứa lắm bọn anh mới nhìn vào ống kính đấy nhé!” Cừu said!

Sau khoảng 1 tiếng chạy xe, cuối cùng hai đứa đã đến địa phận của thị trấn Wanaka. So với QueenstownArrowtown, thời tiết tại Wanaka có vẻ ôn hoà nhiều nắng hơn hẳn. Wanaka không quá nhộn nhịp như Queenstown nhưng cũng không tới mức tĩnh lặng như Arrowtown. Cảm giác như ở đây mọi thứ đều vừa đủ khiến Wanaka được mệnh danh là thiên đường nghỉ dưỡng với du khách.

Sau chuyến đi, thật khó để Kịt đưa ra quyết định mình thích thị trấn nào nhất tại đảo Nam, bởi mỗi nơi đều có một vẻ đẹp quyến rũ riêng. Tuy nhiên nếu để lựa chọn ở, có lẽ Kịt sẽ chọn Wanaka. Một phần vì Kịt thích hồ Wanaka nhất. Ngoài ra thị trấn này được xem là cửa ngõ của công viên quốc gia Mount Aspiring, cách núi Cook không xa, xung quanh lại có vô số các đoạn track ấn tượng với đủ cấp độ từ dễ đến khó.

Trung tâm Wanaka nhỏ nhắn nhưng xinh xắn và đầy đủ mọi thứ

Chạy xe ra xa trung tâm một chút là thấy vô số những cảnh đẹp đốn tim như thế này

Nước hồ Wanaka thì đẹp đến kinh khủng, có lẽ vì bầu trời ở đây trong những ngày Kịt ở lúc nào cũng xanh ngút ngàn. Bà con cô bác thi nhau ngồi hoặc nằm bên bờ hồ, người ngủ trưa, người đọc sách, hay đơn giản có những người như Kịt chỉ thích ngắm nhìn những con vịt cạp cạp đạp nước dưới kia. Đúng là một nơi mà mọi bộn bề của cuộc sống như ngừng lại để nhường chỗ cho sự thảnh thơi, thư giãn.

Hồ Wanaka – một trong những chiếc hồ Kịt thích nhất trong cả hành trình đi đảo Nam

Mỗi thị trấn đều có một thứ gì đó trở thành biểu tượng, kiểu Arrowtown có ngôi nhà gỗ Police Camp, Glenorchy có ngôi nhà đỏ, Tekapo có nhà thờ Good Shepherd. Tại Wanaka, tới thăm nơi này nhất định phải qua chụp ảnh cây cô đơn. Cái cây này nổi tiếng tới mức trên Google map cũng dành riêng cho nó một định vị #ThatWanakaTree. Chưa kể luôn có một dàn nhiếp ảnh gia với đủ súng ống hiện đại vây quanh Wanaka Tree vào bất kỳ thời điểm nào trong ngày, đặc biệt lúc bình minh hay hoàng hôn.

Nghe giang hồ đồn thổi, cái cây này đã có tuổi đời 70 năm với xuất phát điểm chỉ là một nhành liễu mọc lên giữa hồ nước. Theo năm tháng, cái cây phát triển và giờ đây trở thành biểu tượng độc đáo chỉ có ở Wanaka. Hơi buồn xíu là đợt giãn cách xã hội covid, có 1 thằng điên nào đó đã ra chặt mất một nhánh cây của Wanaka Tree nên hình ảnh hiện tại của nó hơi bị thiếu hoàn hảo một chút :(. (Bà nội nó chứ sao chính quyền lỏng lẻo lại để một thằng tâm thần ra làm loạn vậy >< ).

Cây cô đơn vào hai thời điểm trong ngày

Vì motel mình thuê ngay gần hồ Wanaka nên Kịt phải có 3 lần tới thăm cây cô đơn. Một lần tầm 1g chiều nắng chói chang, một lần là lúc giờ vàng và lần thứ 3 là lúc hoàng hôn :)). Đáng lẽ nên đến nốt vào lúc sunrise nhưng hai con giời lười biếng ham ngủ quá chả hôm nào dậy sớm được =))). Và dù tới thời điểm nào thì Wanaka Tree cũng rất đẹp, nhìn nghệ và giàu chất điện ảnh lắm. Đảm bảo ảnh chụp lên lúc nào cũng ấn tượng bởi “cây cô đơn” nhưng không phải “model cô đơn”, bởi bao quanh nó luôn là khung cảnh nên thơ hữu tình với những dãy núi trùng điệp xa xa và những hàng cây vàng óng ven hồ.

“Model” ai cũng phải qua thăm khi tới Wanaka

Khu trung tâm của thị trấn Wanaka rất nhỏ nhưng đầy đủ siêu thị, quán ăn, khu mua sắm. Nhìn chung, Wanaka mang đến cảm giác hiện đại hơn hẳn Arrowtown, buổi tối ra đường cũng nhiều đèn sáng hơn nên đỡ thấy hiu quạnh.

Có một đêm dự báo trời chỉ có 2% mây cover, hai đứa đã lái xe ra chỗ hồ Wanaka để thử chụp dải ngân hà tại cây cô đơn. Cuối cùng đến chỗ đỗ xe thấy tối như cái hũ nút, đường đi bộ xuống cây cô đơn thì một màu đen thăm thẳm =))) Cả hai sợ quá lại quay về bãi đỗ, đứng ngắm trực tiếp luôn bầu trời đầy sao. Tại New Zealand, đúng là chỉ cần một ngày trời quang và ra khỏi khu trung tâm là bạn đã có thể dễ dàng nhìn thấy dải ngân hà huyền thoại.

Lại một bầu trời đẹp đến nao lòng mà máy ảnh đểu không thể chụp lên nổi 🙁

Như có nói ở trên, xung quanh Wanaka có rất nhiều cung track để bạn khám phá. Vào mùa hè, nơi đây cũng nổi tiếng với những trang trại trồng hoa lavender. Kịt tới thăm Wanaka vào những ngày thu nên lavender tàn hết chẳng còn gì, vậy nên mình cũng chỉ lựa chọn 2 cung track có thể đi day trip từ thị trấn, đó là Roys Peak Track và Blue Pools Track. Phần tới đây Kịt sẽ review chi tiết về hai ngày đi hiking này.

Roys Peak Track – trên đỉnh thế giới là đây!

Một trong những khung hình kinh điển về thiên nhiên của New Zealand chính là chụp tại Roys Peak Track đây ạ. Các bạn có nhìn thấy Kịt đứng ở cuối giơ tay chào cả nhà không =)))

Được xem là cung track nổi tiếng vào hàng bậc nhất ở New Zealand với tầm view trên cả huyền thoại, không có gì lạ khi hàng năm có rất rất đông du khách đến trải nghiệm leo núi tại đây. Roys Peak Track được xếp hạng ở mức độ khó, vì hầu như đoạn đường đi là dốc không bằng phẳng với độ cao tổng cộng 1578m. Du khách sẽ mất trung bình 6-7 tiếng để đi và về 16km cung track này (với dân leo núi chuyên nghiệp chắc chỉ mất tầm 4 tiếng thôi).

Kịt là dân văn phòng thuần tuý, lại cực kỳ lười vận động và lười tập thể thao (nhưng trộm vía trời cũng ban cho sự dai sức). Vậy nên hy vọng bài viết này sẽ mang đến ít nhiều kinh nghiệm cho các bạn sức khoẻ tầm trung như Kịt, muốn leo Roys Peak Track mà không biết có đủ sức không.

Chân dung người em gái An Nam cao chưa được mét 6 trên đường leo Roys Peak Track

Nhiều du khách lựa chọn leo Roys Peak Track tầm đêm để lên được đỉnh vào thời khắc mặt trời mọc. Một số khác lựa chọn ngắm Roys Peak Track lúc hoàng hôn. Kịt đi vào mùa thu, nhiệt độ chênh đáng kể giữa ngày và đêm, zai nhà tui lại kém trong khoản chịu lạnh nên cuối cùng hai đứa đã quyết định leo vào tầm 10g sáng. Lúc này mặt trời đã lên cao được vài tiếng, nhiệt độ cũng ổn định trong suốt cả cuộc hành trình.

Kịt ăn sáng đầy đủ ngay tại motel, sau đó mang theo 4 quả táo và các thể loại chocolate để ăn dọc đường (bọn mình skip luôn bữa trưa, chỉ ăn táo và chocolate cho tăng năng lượng). Hai đứa mang theo chai nước 1,5 lít, đến hết chuyến đi thì cũng gần uống hết. Quần áo thì mặc theo kiểu nhiều layer, nóng đến đâu cởi dần ra đến đấy rồi bỏ vào balo. Nhìn chung hành trang cố gắng gọn gàng nhất có thể vì mang nhiều chỉ tổ nặng vai. Giày chuyên dụng trekking, gậy leo núi và đặc biệt phải có mũ do toàn bộ đoạn đường đi sẽ không hề có bóng râm.

Thời tiết hôm đi Roys Peak Track trên cả lý tưởng, có lẽ là ngày nắng đẹp trời quang nhất trong cả chuyến đi. Trời đẹp nên càng leo tầm view càng khoáng đạt, hôm ấy lại ít gió nên bọn mình không bị lạnh khi lên cao.

Cảnh trên đường đi đẹp không bút nào tả xiết!

Từ trung tâm Wanaka chỉ mất có 15 phút lái xe là tới được bãi đỗ xe của Roys Peak Track. Đúng 10g45 sáng, bọn mình mới bắt đầu leo. Nghe giang hồ đồn thổi, 30-40 phút đầu tiên là đoạn dốc gắt nhất, người nào ít vận động sẽ thấy oải và dễ bỏ cuộc. Tuy nhiên Kịt đi lại thấy không hề quá khó, cứ thong thả chậm rãi vừa đi vừa ngắm cảnh nhoằng cái đã hết đoạn dốc nhất rồi.

Sau khoảng 40 phút đó là cung đường khá dễ chịu, có những lúc thấy không khác gì đang dạo bộ ở dưới xuôi. Cảnh phía dưới thì đẹp ơi là đẹp, núi hồ Wanaka cứ ngồn ngộn bày ra trước mắt, lấp lánh dưới ánh mặt trời như một bức tranh.

Cận cảnh đoạn đường chủ yếu là dốc. Mệt thì lại ngồi nghỉ ngắm cảnh sung sướng gì đâu =))

Do không bị đặt nặng về thời gian nên Kịt đi rất thong dong, hơi tí lại dừng chụp ảnh tía lia hột me nên thành thử mình chắc là đứa đi chậm nhất trong ngày hôm ấy. Ai cũng vượt lên đi trước mình, từ Tây đến Tàu, từ Âu đến Á :)) Lúc leo Kịt còn gặp nhiều người đi ngược hướng xuống núi, hầu như thấy ai họ cũng nở nụ cười say “Hi” rất thân thiện với mình. Chắc họ thấy mình bé tí như cái kẹo mút dở mà cũng ham hố leo núi nên nở nụ cười động viên chăng =))). Nhìn chung ở cái đất New Zealand này lúc nào cũng có cảm giác con người gần gũi đáng yêu hơn hẳn so với châu Âu, nên tự khắc bản thân cũng tươi vui hoà đồng hơn hẳn.

Gần đến điểm viewpoint là cung đường có dốc trở lại, lúc ấy mới bắt đầu thấy mệt xíu. Tới khoảng 3g kém, Kịt đã lên được đến điểm viewpoint, chính là nơi mà thiên hạ chụp những bức ảnh ảo ma choáng ngợp nhất. Có lẽ thời điểm Kịt đi không phải là phổ biến với dân du lịch (chủ yếu đi sáng sớm ngắm sunrise) nên mình cũng không phải trải qua tình trạng đứng xếp hàng mới tới lượt chụp ảnh như bà con vẫn review trên mạng. Mất tầm 5-10 phút là đã chả còn ai rồi, một mình tui một cái đỉnh tạo dáng đủ tư thế cho zai nhà chụp từ xa đến gần =))).

Từ chỗ này nhìn xuống đúng là thiên đường hạ giới, tuyệt mỹ trần gian, đẹp tới mức mà ngôn từ tầm thường của Kịt không đủ để mô tả hết. Vào một ngày trời đẹp như thế này cảm giác đất trời, hồ núi, thảo nguyên hoà hết làm một. Đứng trên đỉnh nhìn xuống mà có lúc tui cũng muốn nhảy xuống để được hoà mình với thiên nhiên =))))

Điểm viewpoint chụp ảnh sống ảo chỉ có vài người xếp hàng chờ tới lượt

Kịt không có gì ngoài thời gian nên chờ bà con cô bác đi hết mới xông vào =))

Để tránh việc nghi ngờ Kịt lấy ảnh người khác làm màu, em đã nhờ zai nhà chụp thêm cho bức cận dung nhan để làm bằng chứng =))))

Khu vực viewpoint này cũng là nơi duy nhất có một cái WC công cộng, còn lại nguyên hành trình không có một chỗ nào để giải quyết nỗi buồn. Tuy nhiên vì là nơi dành cho 500 anh em khắp mọi miền thế giới nên Kịt không có niềm tin lắm vào độ sạch sẽ của nó, tui quyết định cả chuyến leo núi không đi vệ sinh luôn =))).

Theo đánh giá của riêng Kịt, từ điểm xuất phát tới điểm viewpoint không hề khó đi chút nào. Mình chỉ hơi mất sức ở khúc cuối một chút, còn lại khung cảnh xung quanh sẽ khiến bạn quên đi tất cả mệt nhọc. Tuy nhiên, đoạn đường đi từ điểm viewpoint lên đến điểm peak mới là oải nhất. Khá nhiều người chỉ dừng ở viewpoint (và khách quan thì đây là nơi chụp hình ăn ảnh nhất rồi, trên peak không gian hẹp không mang lại những bức ảnh lừa tình bằng chỗ viewpoint). Nhưng đã leo thì leo cho chót, cuối cùng hai đứa vẫn quyết định chinh phục nốt điểm peak.

Đoạn leo lên peak dốc ngược, có thể xem là phần mệt nhất chuyến đi

Từ viewpoint lên đến peak trung bình mất khoảng 30 phút. Kịt đi tổng cộng hết 40-45 phút, đường đi khá dốc và cá biệt có đoạn lên đỉnh dốc ngược hẳn lên. Thật ra đoạn cuối ấy có hai cung đường để bạn lựa chọn: Đoạn dốc sẽ ngắn hơn và đoạn thoải sẽ dài hơn. Bọn mình lựa chọn opt 1 đi đoạn dốc nên về cuối thở không ra hơi.

Ngộ nghĩnh nhất là lúc gần lên đến đỉnh còn bắt gặp 3 con cừu đang nhởn nhơ đứng gặm cỏ. Nhìn bộ lông xù tung của 3 cháu bé đúng kiểu lâu rồi không bị cắt tỉa, đoán ngay các cháu bé bị lạc đàn. Nhưng mà không sao trên này vẫn có 3 đứa không bị cô đơn, tận hưởng cuộc sống tự nhiên hoang dã và quan trọng nhất là không lo bị người ta lấy thịt :)))

Tà đa chân dung 3 con lợn lông lạc đàn đang tận hưởng tự do đích thực

Khoảng gần 4g chiều, Kịt mới lết được tới điểm peak (lết bò đúng nghĩa luôn ạ =))). Trên peak lúc này chỉ có duy nhất 1 bạn Tây đang chuẩn bị xuống núi, thấy hai đứa xuất hiện thì hớn hở chào đón rồi giơ tay nói “Well done!”.

Tầm view ở điểm peak rộng mở và khoáng đạt hơn hẳn, cảm giác như cả một kỳ quan đang thu gọn trong tầm mắt (dù như có nói ở trên không gian đứng hạn hẹp khiến bạn khó chụp ảnh sống ảo hơn so với viewpoint). Hai đứa ngồi bệt xuống, lôi trong balo ra 2 quả táo để tự thưởng cho sự nỗ lực của bản thân =)). Và đúng là ở nơi trên đỉnh thế giới thì vị ngọt của táo cũng đậm đà hơn đáng kể =))))

Trên đỉnh thế giới là đây !!! 

Nghỉ ngơi tầm 15-20 phút, hai đứa bắt đầu lò dò xuống núi (trên đường xuống còn gặp một anh zai Tây đi ngược hướng, anh nóng quá cởi luôn áo ra khoe cái body 6 múi hấp dẫn, ôi meo ơi thật là tiếp thêm năng lượng quá à =)))). Đi qua điểm viewpoint lúc nãy đúng thời điểm giờ vàng (tầm 5g kém), lại vắng hoe chẳng có ai hết, những con người nghiện chụp ảnh như chúng tôi lại xông vào tác nghiệp tiếp =)))

Màu ảnh tầm này đẹp và nghệ hơn hẳn lúc 3g chiều khi nãy. Nếu kiên nhẫn ngồi lại chờ hoàng hôn có lẽ khung cảnh còn vi diệu hơn nhiều. Tuy nhiên như vậy khi xuống núi bọn mình sẽ phải đi trong cảnh trời tối, mà ở cái chốn này không đèn điện thì đúng là tối hơn cả đêm 30. Hai đứa cũng không chuẩn bị đèn pin đeo trên đầu cho chuyến đi, vậy nên từ bỏ luôn quyết định chờ hoàng hôn tại viewpoint. Lúc đi xuống cũng thấy màu trời hôm nay ảo ơi là ảo, rút cái máy ảnh chụp vài tấm làm kỉ niệm rồi lại tất tả về lại bãi gửi xe.

Nắng giờ vàng đẹp ngọt ngào miên man

Mặt trời lặn dần, kết thúc một ngày leo năng suất và chăm chỉ :)))

Mất khoảng hơn 1 tiếng rưỡi là hai đứa có mặt ở điểm xuất phát. Tổng kết lại, bọn mình đã hoàn thành Roys Peak Track trong khoảng 7,5 tiếng đồng hồ, từ 10g45 sáng đến 18g15 chiều tối. Thời gian dành để chụp ảnh tương đối nhiều, chưa kể tính thêm cả lúc ngồi nghỉ ngắm cảnh ở đỉnh peak. Nếu chỉ chuyên tâm leo lên đi xuống, có lẽ bọn mình sẽ mất tầm 6-6,5 tiếng. Hành trình lên điểm viewpoint không quá mệt, tuy nhiên đi từ viewpoint lên peak thì mất sức hơn. Lúc xuống thì tất nhiên băng băng nhanh vô cùng.

Tóm lại, trừ khi bạn có vấn đề về sức khoẻ hoặc chân cẳng, nếu đã tới Wanaka rồi đừng bao giờ bỏ lỡ Roys Peak Track. Bởi đối với Kịt, Roys Peak Track là nơi thể hiện được trọn vẹn nhất vẻ đẹp rộng mở không giới hạn, vẻ đẹp đỉnh cao đích thực của đảo Nam New Zealand. Nếu bạn nghĩ mình bánh bèo yếu đuối quá, hãy cứ thong thả vừa đi vừa nghỉ. Kịt làm được bạn cũng làm được mà bởi tui cũng là dân văn phòng chẳng thể dục thể thao gì đâu! Còn đã bay cả một quãng đường xa như vậy để tới thăm cái nơi thuộc tận cùng trái đất này rồi, xin đừng bỏ lỡ Roys Peak Track nhé!

Blue Pools Track – chút tản bộ nhẹ nhàng

Sau ngày chinh phục Roys Peak Track, chân cẳng hai đứa bắt đầu ê ê do trước giờ không phải dân leo núi chuyên nghiệp. Vậy nên ngày tiếp theo, Kịt lựa chọn đi cung Blue Pools Track ở mạn West Coast do thiên hạ review cái đoạn track này dễ như ăn kẹo đồng.

Từ Wanaka đi Blue Pools hết đâu đó 1 tiếng, bạn sẽ đi qua hai hồ lớn Wanaka và Hawea. Cảnh trên đường hơi giống đoạn đi Glenorchy từ Queenstown với núi xanh hồ biếc cứ trải dài bất tận trước mặt. Road trip ở New Zealand là như vậy, dù là đi đoạn đường nào thì khung cảnh thiên nhiên cũng chưa bao giờ làm bà con thất vọng. Đúng là cũng đi đây đi đó trên thế giới vẫn phải thừa nhận chưa nơi nào có cảnh sắc thiên nhiên nghẹt thở kỳ tú như ở New Zealand!

Hồ Hawea trên cung đường đi Blue Pools Track

Khi xe bắt đầu tiến về địa phận của vùng West Coast, thiên nhiên cũng đã có sự chuyển mình rõ rệt. Bắt đầu xuất hiện những cánh rừng già, những đầm nước và đặc biệt là hệ thống núi non vô cùng hùng vĩ. Nhiều đoạn rất mang vibe của phim “Chúa nhẫn”, đi trên đường mà cứ nghĩ chỗ này chỗ kia có phải là nơi Frodo và Hiệp hội của nhẫn đã từng rong ruổi đi qua không.

Xe chạy bon bon một lèo là tới bãi đỗ xe của Blue Pools Track. Ở New Zealand thiên nhiên lúc nào cũng bày sẵn 24/7 mà thú vị nhất là du khách có thể khám phá ngắm nghía một cách rất an toàn. Cũng như các cung track khác, những đoạn đi bộ trong Blue Pools Track đều đã được quy hoạch xây dựng cẩn thận, vừa đủ để phục vụ con người mà không xâm lấn quá nhiều thiên nhiên. Cung Blue Pools Track này đi rất dễ, cả đi và về mất chỉ tầm 1 giờ, đường đi hoàn toàn bằng phẳng. So với Roys Peak Track ngày hôm qua thì hôm nay đúng kiểu tản bộ dạo chơi cho cái chân được thư giãn tí =)))

Cảnh thiên nhiên ngay bên ngoài bãi đỗ xe của Blue Pools Track, nhìn rất có vibe “Chúa Nhẫn”

Đi dạo bộ ở Blue Pools Track, đầu tiên bạn sẽ được trải nghiệm xì tai rừng nhiệt đới, cây cối um tùm nào cây sồi cây tùng với đủ các loại côn trùng. Mạn phía Tây này được xem là thủ phủ của đủ loại côn trùng, nên nhớ xịt thuốc chống côn trùng cẩn thận để về nhà không bị sưng tấy chân tay mất mấy tuần nhé. (Nhà Kịt chuẩn bị đầy đủ nên không có sao, còn nghe bà con review bị đốt xong về ngứa kinh khủng lắm).

Rừng già um tùm ngay đoạn đầu Blue Pools Track

Sau khi đi lang thang qua những khu rừng bản địa xinh đẹp và đi qua cây cầu đu chòng chành vắt ngang, bạn sẽ được trải nghiệm vùng nước nguyên sơ của Blue Pools trên sông Makarora. Đây là những hồ nước sâu trong vắt với màu xanh ngọc bích đặc trưng, phía trên bờ thì có vô số các loại sỏi đá được xếp theo hình “cục shit” =))). Bà con nhớ đến thăm Blue Pools vào lúc sáng sớm nhé, vì khi ấy mặt trời chưa bị đỉnh núi che, nước hồ nhìn sẽ bao phê hơn đáng kể. Kịt đến chơi tầm chiều nên toàn bộ khu vực cầu treo bị khuất bóng mất, cảnh cũng giảm đáng kể đi sự mỹ miều.

Blue Pools khi đi buổi chiều bị khuất hướng mặt trời nên màu nước chưa được mỹ mãn lắm

Lêu hêu thêm một lúc là hai đứa quay trở lại bãi gửi xe, kết thúc một đoạn track đúng kiểu vừa đi vừa ngủ cũng hoàn thành =))). Lại chạy xe một mạch về tới Wanaka, hai đứa tranh thủ còn sớm đi siêu thị ngay cạnh nhà mua 7749 thứ đồ cần thiết để chuẩn bị cho những ngày sắp tới ở vùng thâm sơn cùng cốc: Vườn quốc gia Aoraki/Núi Cook.

-> KỲ TIẾP: Aoraki / Mount Cook – nơi núi tuyết huyền thoại

Hành trình du lịch đảo Nam New Zealand 04/2023: 

Kinh nghiệm xin visa, thuê xe tự lái và lên lịch trình
P1: Queenstown – Thị trấn của nữ hoàng
P2: Milford Sound – kỳ quan thứ 8 của nhân loại
P3: Glenorchy & Cromwell rực rỡ ngày thu
P4: “Thị trấn vàng” Arrowtown
P5: Trải nghiệm Wanaka – Roys Peak Track – Blue Pools Track
P6: Aoraki / Mount Cook – nơi núi tuyết huyền thoại
P7: Những ngày ở Tekapo Lake & Christchurch

You Might Also Like...